Bệnh đậu mùa khỉ là một bệnh hiếm gặp tương tự như bệnh đậu mùa, nguyên nhân do virus đậu mùa khỉ gây ra. Bệnh này thường gặp ở các khu vực của châu Phi. Bệnh đậu mùa khỉ có các triệu chứng giống như cúm như sốt, ớn lạnh, phát ban kéo dài vài tuần, bệnh thường tự khỏi.
Bệnh đậu mùa khỉ là một bệnh hiếm gặp, do virus đậu mùa khỉ gây ra. Bệnh đậu mùa ở khỉ được phát hiện vào năm 1958, lây lan chủ yếu qua tiếp xúc của con người với các loài gặm nhấm bị nhiễm bệnh, nhưng đôi khi có thể lây lan qua tiếp xúc da kề da với người bị nhiễm bệnh.
Có hai loại virus đậu mùa khỉ đã biết, một loại có nguồn gốc từ Trung Phi và một loại có nguồn gốc từ Tây Phi. Sự bùng phát trên thế giới hiện nay (2022) là do nhóm Tây Phi ít nghiêm trọng hơn.
Sau khi nhiễm bệnh vài ngày đến vài tuần, các triệu chứng có thể mới xuất hiện. Các dấu hiệu ban đầu của bệnh đậu mùa khỉ bao gồm các triệu chứng giống cúm như:
Phát ban ban đầu là những nốt mụn đỏ, phẳng, có thể gây đau, sau đó sưng tấy thành mụn nước và có chứa mủ. Sau hai đến bốn tuần, mụn nước đóng vảy và rơi ra. Vị trí lở loét thường ở miệng, âm đạo hoặc hậu môn.
Không phải tất cả mọi người bị bệnh đậu mùa khỉ đều phát triển tất cả các triệu chứng. Trên thực tế, trong đợt bùng phát hiện tại (năm 2022), nhiều trường hợp không có những triệu chứng thông thường. Biểu hiện thường không thấy không sưng hạch bạch huyết, ít sốt. Người bệnh có thể khó phát hiện nhiễm và có thể lây lan cho người khác khi tiếp xúc mà không biết trước.
Bệnh đậu mùa khỉ có thể gây khó thở, đau ngực, cổ cứng ở một số người bệnh.
Bệnh đậu mùa khỉ trầm trọng có thể khiến người bệnh mất ý thức, rối loạn vận động, co giật, thậm chí tử vong.
Nếu có bất kỳ triệu chứng nào nêu trên xảy ra, bạn nên liên hệ ngay với bác sĩ để được kiểm tra và tư vấn. Chẩn đoán và điều trị sớm sẽ giảm nguy cơ tăng nặng của bệnh và giúp bạn mau chóng hồi phục sức khỏe.
Bệnh đậu mùa ở khỉ lây lan khi tiếp xúc với động vật hoặc người bị nhiễm virus. Sự lây truyền từ động vật sang người xảy ra qua vết thưởng hở, như vết cắn hoặc vết xước, hoặc do tiếp xúc trực tiếp với máu, dịch cơ thể hoặc vết thương thủy đậu (vết loét) của động vật bị nhiễm bệnh.
Bệnh đậu mùa khỉ có thể lây từ người này sang người khác, nhưng ít phổ biến hơn. Lây truyền từ người sang người xảy ra khi tiếp xúc với vết loét, vảy tiết, giọt bắn đường hô hấp hoặc chất dịch miệng của người bị bệnh thường thông qua tiếp xúc gần như ôm, hôn hoặc quan hệ tình dục. Chưa rõ virus có lây truyền qua tinh dịch, dịch âm đạo hay quan hệ tình dục.
Bất cứ ai cũng có thể bị bệnh đậu mùa khỉ. Ở Châu Phi, hầu hết các trường hợp mắc bệnh là ở trẻ em dưới 15 tuổi. Bên ngoài châu Phi, căn bệnh này dường như phổ biến hơn ở nam giới quan hệ tình dục đồng giới, nhưng có rất nhiều trường hợp ở những người không thuộc nhóm này.
Một số yếu tố làm tăng nguy cơ mắc bệnh đậu mùa khỉ, bao gồm:
Nguy cơ nhiễm virus đậu mùa ở khỉ có thể xảy ra khi tiếp xúc với các vật bị nhiễm như quần áo, khăn trải giường và các loại khăn khác được người hoặc động vật bị nhiễm bệnh sử dụng.
Chẩn đoán bệnh đậu mùa khỉ cần phải phân biệt với các bệnh phát ban khác, chẳng hạn như bệnh thủy đậu, bệnh sởi, nhiễm trùng da do vi khuẩn, bệnh ghẻ, bệnh giang mai và dị ứng do thuốc. Nổi hạch trong giai đoạn tiền căn của bệnh có thể là một đặc điểm lâm sàng để phân biệt bệnh đậu mùa khỉ với bệnh thủy đậu hoặc bệnh đậu mùa.
Nếu nghi ngờ mắc bệnh đậu mùa ở khỉ, cần làm xét nghiệm polymerase (PCR) để định danh virus do xét nghiệm này có độ chính xác và độ nhạy cao. Mẫu bệnh phẩm thường lấy từ vị trí da tổn thương hoặc chất dịch từ mụn nước và mụn mủ, các lớp vảy khô.
Hầu hết những người bị bệnh đậu mùa khỉ đều tự khỏi sau hai đến bốn tuần mà không cần điều trị. Cần theo dõi tình trạng sức khỏe và điều trị làm giảm các triệu chứng, ngăn ngừa mất nước và dùng thuốc kháng sinh để điều trị các bệnh nhiễm trùng thứ phát nếu chúng phát triển.
Hiện tại chưa có thuốc điều trị kháng virus nào dùng điều trị bệnh đậu khỉ.
Chế độ sinh hoạt:
Chế độ dinh dưỡng:
Bổ sung đầy đủ dinh dưỡng, tham khảo ý kiến bác sĩ về chế độ ăn hợp lý.
Để phòng ngừa bệnh hiệu quả, bạn có thể tham khảo một số gợi ý dưới đây:
Những người có nguy cơ nhiễm đậu mùa khỉ cao như: Người có tiếp xúc hoặc có quan hệ tình dục với người nhiễm đậu mùa khỉ, nhân viên y tế tiếp xúc với người bị bệnh đậu mùa ở khỉ, nhân viên phòng thí nghiệm, đặc biệt là người thực hiện xét nghiệm virus.